[Ngày 5/1000 – “VIẾT TRONG HIỆN TẠI”] – [“QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN TẠI – QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN HỮU – QUYỂN SÁCH CỦA CUỘC ĐỜI”]
TK (*) – Hỏi: Tôi là ai? Tình yêu
là gì? Mối quan hệ là gì? Và tại sao khi từ bỏ mối quan hệ với chính mình thì mọi
mối quan hệ đều là tình yêu?
Hoàng Gia – Đáp:
Trong sự thật cốt lõi, “Tôi” không phải là cái này – “Tôi” không phải là cái
kia, mà “Tôi là”. “Tôi là” – nghĩa là gì? Nghĩa là “Mọi ý nghĩ hiện lên trong TÂM TRÍ, “TÔI” là ý nghĩ đầu tiên.” Và
ban đầu, “TÔI” chính là “Ý nghĩ về Tôi” – mà không phải là “Tôi thật”. Vậy “Tôi
thật” là gì? Đó chính là một bí mật. Một bí mật “đằng sau tâm trí” – và là
nguyên nhân cho sự khởi sinh của tâm trí, suy nghĩ, và mọi thứ. Công cuộc “Tự vấn,
“Tôi là ai?”” – sẽ không bao giờ kết thúc cho đến khi chúng ta tìm ra được BẢN
THỂ của chúng ta – “MỘT CÁI GÌ ĐÓ” đằng
sau tâm trí, suy nghĩ và là thứ sinh ra tâm trí, suy nghĩ và mọi thứ.
Vậy
nên, chúng ta chỉ thực sự khám phá được BẢN THỂ (Self) khi chúng ta có thể kinh
nghiệm được những thứ “không là tôi” – và vì thế được được gọi là SỰ GIẢI
THOÁT. Sự giải thoát – nghĩa là đã đến được “bờ bên kia” – nơi mà chúng ta có
thể nhận ra được bản chất thực sự của mình là gì? Và đó chính là mục đích thực
sự của cuộc hành trình nhân sinh.
Tuy
nhiên, chúng ta sẽ đi qua 3 giai đoạn của SỰ NHẬN BIẾT “MÌNH LÀ AI?”. Đó chính
là “sự nhận biết những gì không phải là
mình”, đó chính là sự trả lời “Ta
không là cái này, Ta không là cái kia”, nhưng đó chỉ là con đường của sự phủ
định. Và con đường của sự phủ định này sẽ chuyển qua giai đoạn của sự khẳng định,
đó chính là “Ta là – Ta là”, nhưng đó
không phải là sự kết thúc của cuộc hành trình tự vấn. Bởi vì chúng ta không thể
khẳng định mãi một thứ gì đó luôn là sự thật, cho đến đoạn cuối của cuộc hành
trình Tự vấn là chúng ta sẽ IM LẶNG.
Sự im lặng chính là một tâm trí trở nên TĨNH
LẶNG – Một tâm trí trở nên IM LẶNG.
Và chỉ có một tâm trí trưởng thành thì mới trở nên tĩnh lặng, và đó được gọi là
SỰ NHẬN THỨC VÔ HẠN – “sự nhận biết đã trở nên NHẬN BIẾT chính mình
là sự nhận biết”. Giống như con sông đổ ra biển, và khi đổ ra biển thì nó
không còn chảy nữa. Đó chính là TÂM TRÍ
TĨNH LẶNG đã hợp nhất với cội nguồn – và đó chính là sức mạnh của sự tĩnh lặng,
sức mạnh của sự im lặng, mà mọi PHÁP khác đều chỉ là giai đoạn trung gian.
Tại
sự tĩnh lặng, sự sáng tạo – tình yêu – vẻ đẹp – sự bình an – và tự do trở thành
SỰ THẬT, và đó chính là mục đích của
cuộc hành trình từ hữu hạn đến hữu hạn – và giai đoạn đột phá của nó được được
kinh nghiệm – để trở nên VÔ HẠN. Và tại đây cuộc hành trình vô hạn được mở ra –
cuộc hành trình này là cuộc hành vĩ đại “đã
được định sẵn cho mọi kiếp nhân sinh” – đó chính là cuộc hành trình mà
chúng ta được sinh ra để trở thành, thay vì bị cuộc đời lấy cắp đi mục đích đó hết lần này đến lần khác. Cuộc
hành trình đó mang tên “Tình yêu vô điều
kiện”.
Và
câu hỏi thứ hai của bạn là: “Tình yêu là gì?”
Có
một định nghĩa đơn giản cho tình yêu mà tôi thích nhất, đó chính là “TÌNH YÊU là KHÔNG GIAN của mọi mối quan hệ”.
Nói cách khác, mối quan hệ sẽ không được hiện sinh nếu không có tình yêu, nhưng
TÌNH YÊU tồn tại một mình – vì TÌNH YÊU là sự thật, và mọi thứ là sự thật đều
chỉ được tìm thấy ở bên trong – và đó là lý do tại sao mọi người yêu. Tất cả
chúng ta yêu và khao khát tình yêu, bởi vì chúng ta không biết tình yêu là gì?
Nếu chúng ta biết tình yêu là gì? Chúng ta sẽ nhận ra một sự thật đơn giản là, “TÌNH YÊU tồn tại trong mọi dạng thức của mọi
mối quan hệ”, và vì thế chúng ta không đi tìm tình yêu nữa, “CHÚNG TA LÀ TÌNH YÊU”.
“CHÚNG TA LÀ TÌNH YÊU mà chúng ta tìm kiếm từ
bấy lâu nay.” Chúng ta an trú trong tình yêu vì chúng ta là tình yêu.
TÌNH
YÊU giống như là HIỆN TẠI. Chúng ta an trú trong hiện tại vì chúng ta là hiện tại.
Và bởi vì HIỆN TẠI chứa đựng sức mạnh của sự chuyển hóa cho nên hiện tại là cơ
hội để thay đổi mọi thứ, bao gồm cả nhận thức được bản chất của tình yêu luôn
là bên trong – đang là bên trong và mãi mãi là bên trong.
Đó chính là “YÊU” mà không có người
yêu – cũng không có kẻ được yêu, bởi vì “YÊU” chính là BẢN CHẤT CỐT LÕI CỦA
CHÍNH CHÚNG TA.
Vì
thế, nếu có một định đơn giản cho tình yêu thì đó chính là, “TÌNH YÊU là không gian của mọi mối quan hệ”.
Vì thế, khi tình yêu được đặt trên mối quan hệ thì không có vấn đề gì, nhưng nếu
tình yêu được bên dưới mối quan hệ thì đó là khoảnh khắc mà chúng ta biết rằng “TÌNH
YÊU kêu gọi chúng ta rời xa mối quan hệ”, và điều đó đồng nghĩa với việc TÌNH
YÊU tự cứu vãn tình yêu – mà sẽ không có bất kỳ điều gì khác có thể cứu vãn được
tình yêu. Chúng ta chỉ có thể dùng tình yêu để cứu rỗi tình yêu, chứ không thể
dùng bất kỳ điều gì khác để cứu rỗi tình yêu, và tình yêu là đại lượng cuối
cùng không thể giản lược của cuộc sống.
Cho
nên, có một câu nói rất hay là “Cuộc sống
nếu không có tình yêu thì sẽ không là cuộc sống!”. Tuy nhiên, tình yêu khác
hoàn toàn với mối quan hệ và đó là lý do tại sao chúng ta phải đi qua những
thăng trầm của mối quan hệ để nhận ra “Tình yêu là gì?” – và “Cái gì không phải
là tình yêu?”
Và câu hỏi tiếp theo là: “Mối quan
hệ là gì?”
“Mối quan hệ là hình tướng của tình yêu.”
Và điều này được xuất hiện một cách rõ ràng khi chúng ta nhận ra chúng ta luôn ở
trong một mối quan hệ nào đó, cũng như một ai đó luôn có mối quan hệ với chúng
ta.
Chúng
ta sẽ được định mệnh ban cho cơ hội để đi qua 3 giai đoạn của các mối quan hệ để
nhận ra tình yêu là gì? Và bản chất cốt lõi của tình yêu là gì? Dù đó là tình
yêu lãng mạn hay bất kỳ một mối quan hệ thì cơ bản chúng chỉ thuộc một trong 3
trường hợp: Thứ nhất, Người bạn tâm giao. Thứ hai, Người tình Duyên nghiệp. Và
thứ ba, là Linh hồn sinh đôi của chính chúng ta. Và chúng ta sẽ nhận ra tần số
rung động ngay tức khắc khi chúng ta đi qua những thăng trầm của các mối quan hệ.
Thứ nhất, Người bạn tâm giao của
chúng ta!
Người
bạn tâm giao của chúng ta đến với chúng ta để dạy cho chúng ta một bài học là “Kết nối với người khác”. Trong sự thật cốt
lõi, chúng ta lớn lên như những đứa trẻ và chưa biết cách kết nối với người
khác. Và chúng ta sẽ gặp người bạn tâm giao của chúng ta, và họ sẽ dạy cho chúng
ta cách kết nối với người khác. Chúng ta sẽ gặp người này ở những năm đầu đời –
đâu đó là thanh niên, và dù chúng ta có gặp họ bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì
họ vẫn là những người bạn tâm giao. Những người bạn tâm giao sẽ là người mà
chúng ta sẽ qua lại hết lần khác để họ dạy cho chúng ta một bài học sâu sắc rằng
“Làm thế nào để chúng ta kết nối với người
khác?” – một cách tự nhiên. Nhưng chúng ta sẽ nhận ra một sự thật là, họ
không ở lại với chúng ta – và dù có muốn kết nối như thế nào đi chăng nữa, thì
sự hòa hợp là không thể, bởi vì định mệnh của họ là giúp chúng ta đi đến chuyến
tàu thứ hai – Nơi mà chúng ta sẽ gặp Người tình duyên nghiệp của chính chúng
ta.
Thứ hai, Người tình duyên nghiệp của
chúng ta!
Người
tình duyên nghiệp của chúng ta sẽ dạy chúng ta một bài học sâu sắc là “Ta là ai?”. Dù chúng ta đang ở trong một
mối tình lãng mạn, hay chỉ đơn giản là bất kỳ mối quan hệ nào, thì người tình
duyên nghiệp sẽ vẫn ở đó để đưa chúng ta đi đến một nơi mà chúng ta biết “Mình là ai?”. Nhưng điều quan trọng là,
họ không phải là chuyến tàu cuối cùng. Bởi vì, sự tổn thương một cách sâu sắc
trên con đường trưởng thành – đầy những nỗi đau, chúng ta phải nhận ra một sự
thật CHÍNH CHÚNG TA PHẢI TRƯỞNG THÀNH
mà không cần bất kỳ ai khác. Vì lý do đó, người tình duyên nghiệp sẽ cho chúng
ta một bài học đáng giá để chúng ta gỡ đi cái tôi của mình, và vì thế họ cũng sẽ
“không ở đó” – bởi vì chúng ta có thể đã học hết những bài học từ những tổn
thương sâu sắc trong một mối quan hệ duyên nghiệp cân bằng. Và chuyến tàu cuối
cùng sẽ được đáp xuống, và đây là nơi mà mọi thứ sẽ trở nên bình an – Chúng ta
gặp linh hồn của mình và đó chính là TÌNH
YÊU – mà chúng ta được định mệnh đến đó.
Thứ ba, Linh hồn sinh đôi của chính
chúng ta!
Và
đây là chuyến tàu cuối cùng mà chúng ta sẽ đáp xuống – bất chấp điều này có vẻ
khó tin như thế nào? Tình yêu sẽ luôn gọi chúng ta trở lại với tình yêu. Và
linh hồn sinh đôi của chúng ta sẽ xuất hiện theo một cách “khó tin”, nhưng đó là
định mệnh của tình yêu – bởi vì “CHÚNG
TA LÀ TÌNH YÊU”. CHÚNG TA LÀ TÌNH YÊU MÀ CHÚNG TA TÌM KIẾM TỪ BẤY LÂU NAY,
và mỗi người cũng thế. Tình yêu cuối cùng – tức là linh hồn sinh đôi của chính
chúng ta, sẽ giúp chúng ta trở thành ai? Thay vì loay hoay với những câu hỏi
không hồi kết với chính mình, và đi qua những tổn thương sâu sắc của tình yêu
duyên nghiệp. Định mệnh cuối cùng mà chúng ta đáp xuống, chính là TÌNH YÊU VÔ ĐIỀU KIỆN – thứ mà chúng ta
đi tìm ngoài kia lại được tìm thấy ở bên trong một cách chính xác nhất. Và cuộc
hành trình này sẽ không bao giờ kết thúc, đó là cuộc hành trình mãi mãi – cuộc
hành trình của hiện tại – và cuộc hành trình này sẽ đi đến vĩnh hằng bởi vì hiện
tại là vĩnh hằng.
Có
thể chúng ta sẽ không kinh nghiệm 3 giai đoạn của tình yêu trong đời, hoặc
chúng ta đang loay hoay với mối tình thứ hai – hoặc đơn giản là chúng ta muốn
bình yên với mối tình thứ nhất. Nhưng trong sự thật cốt lõi, bí ẩn về “Ta là
ai?” – và “Ta được sinh ra để trở thành ai?” – sẽ không bao giờ có thể được thực
hiện nếu chúng ta không thể đến được bản chất chân thật của mọi thứ. Và đó
chính là thứ mà chúng ta có thể KINH
NGHIỆM trên từng bước của cuộc đời!
Và câu hỏi tiếp theo là: “Và tại
sao khi từ bỏ mối quan hệ với chính mình thì mọi mối quan hệ đều là tình yêu?”
Đó
chính là bản chất của tình yêu – và cũng chính là bản chất mà cuộc hành trình
thứ ba chúng ta sẽ chạm đến – cuộc hành trình duy nhất mà chúng ta có thể nhân
danh tình yêu, sau khi chúng ta từ bỏ mối quan hệ với chính mình. Và đó chính
là mục đích của tình yêu và mọi dạng thức của tình yêu được kinh nghiệm.
Vậy
nên, có thể chúng ta sẽ đến được sự thật của tình yêu chỉ với vài năm thanh
xuân hoặc chúng ta sẽ mất cả đời (hoặc có thể cả đời sau) để kinh nghiệm tình
yêu là gì? Ta là ai? Và ta thực sự có thể trở thành ai? Tất cả những điều này
có thể “khó tin” hoặc đơn giản chúng ta không kịp trải nghiệm thì những năm
tháng thanh xuân đã không còn…
Nhưng
“TÌNH YÊU LÀ HIỆN TẠI – ĐANG LÀ HIỆN TẠI
– và LUÔN LUÔN LÀ HIỆN TẠI”. Vì thế, nó đến như là một mối quan hệ nhưng
không bao giờ có thể trở thành một mối quan hệ. “TÌNH YÊU là TÌNH YÊU” và không bao giờ có thể giản lược được trong
cuộc sống, bởi vì nó chính là cuộc sống.
Vậy
nên, tất cả những mặt không phải là tình yêu phải được kinh nghiệm cho đến khi
chúng ta đến được “bến đỗ cuối cùng” mà tại đó chúng ta có thể nhân danh tình
yêu. Bởi vì , “CHÚNG TA LÀ TÌNH YÊU”.
“CHÚNG TA LÀ TÌNH YÊU MÀ CHÚNG TA TÌM KIẾM
TỪ BẤY LÂU NAY!”
“TÌNH
YÊU không chỉ là thứ còn lại sau tất cả! TÌNH YÊU… là tất cả!”
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK)
| ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS
0 comments:
Đăng nhận xét