[Ngày 11/1000 – “VIẾT TRONG HIỆN TẠI”] – [“QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN TẠI – QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN HỮU – QUYỂN SÁCH CỦA CUỘC ĐỜI”]
TK
(*) – Hỏi: Tâm là gì?
Hoàng
Gia – Đáp: “Tâm” là tên gọi của TÁNH BIẾT – hay còn gọi là tên của
NHẬN BIẾT – SỰ NHẬN BIẾT, và đó chính là “TÔI” – tức là trung tâm của mọi trải
nghiệm. Nói cách khác, có một sự khác nhau giữa TÂM TRÍ và TÂM LINH. Tâm trí –
là thứ mà chúng ta có thể gọi là “một gói các suy nghĩ bên trong chúng ta” – và
đó chính là suy nghĩ. Và trong tất cả các suy nghĩ hiện lên trong tâm trí, có một
suy nghĩ đầu tiên – suy nghĩ đầu tiên đó chính là “Tôi”. Và đây chính là CÁI
TÔI – thứ được xem là trung tâm của mọi trải nghiệm từ quan điểm của CÁI TÔI.
Và bởi vì, chúng ta không thể xác định chính xác cái bên trong chúng ta là “cái
tôi” hay là “Tôi”, cho nên hành trình “Tự vấn, “Tôi là ai?”” – là cần
thiết trên hành trình tâm linh. Cuộc khảo sát “Tôi là ai?” sẽ không bao giờ kết
thúc cho đến khi Tâm trí trở nên Tĩnh lặng – và đó là điều tốt nhất mà Tâm trí
có thể làm được.
Vậy
nên, có 3 giai đoạn mà chúng ta phiêu lưu nơi các kinh nghiệm để cuối cùng
chúng ta nhận thức được rằng “MÌNH” chính là kẻ đi tìm mình – trong mọi trường
hợp cũng như trong mọi kinh nghiệm của chúng ta về cuộc sống.
Thứ
nhất, “Tâm” được BIẾT là TÂM TRÍ!
Cuộc
hành trình này được gọi là cuộc hành trình của suy nghĩ, cái tôi và tâm trí. Với
mọi suy nghĩ hiện lên trong tâm trí, “Tôi” là ý nghĩ đầu tiên – và đây chính là
“Cái Tôi”.Và đó chính là “Cái Tôi” tách biệt – có thể gọi là như thế. Và với
suy nghĩ “Tôi” thì các suy nghĩ khác được hình thành. Sự hình thành các suy
nghĩ khác bắt đầu từ “Ý nghĩ – Tôi” chính là lẽ tự nhiên của cái được gọi là
ham muốn xung quanh cái tôi đó. Vì thế, suy nghĩ đã gọi NGUỒN của suy nghĩ
chính là “TÂM TRÍ” – và cái đó bên trong chúng ta được gọi là “một gói các suy
nghĩ”. Một gói các suy nghĩ này – chính là thứ mà “suy nghĩ gọi là NGUỒN của chính
mình”. Cuộc truy tìm nguồn gốc của tâm trí sẽ không bao giờ kết thúc cho đến
khi TÂM TRÍ trở nên TĨNH LẶNG – và vì thế nó hợp nhất với cội nguồn. Từ đây, điểm
bắt đầu của TÂM LINH được khởi động.
Thứ
hai, “Tâm” được BIẾT là TÂM LINH!
Ở
giai đoạn tiếp theo của hành trình sau cái được gọi là “Vấn ngã” – chúng ta nhận
ra được sự thật rằng, “Cuộc sống 100% là TÂM LINH”. Nói cách khác, TÂM
TRÍ là mô hình về thực tại được xây dựng bên trong NGƯỜI QUAN SÁT – thứ mà chúng
ta có thể gọi là TÂM LINH. TÂM LINH là nhận ra sự thật MÌNH LÀ NGƯỜI QUAN SÁT.
NGƯỜI QUAN SÁT chính là sự thật còn những thứ được quan sát có giá trị riêng của
nó có vai trò riêng của nó… Nhưng không phải là sự thật. Sự thật cốt lõi về TÂM
LINH đó chính là “Cuộc sống là 100% Tâm linh”. Nếu chúng ta vẫn loay
hoay với giai đoạn của Tâm trí thì cuộc hành trình thứ hai sẽ không thể mở ra.
Bởi vì, ở giai đoạn thứ hai của cuộc hành trình chúng ta CHẠM ĐẾN CHIỀU SÂU CỦA
CHÍNH MÌNH rằng không có cái được gọi là cái tôi, suy nghĩ, hay tâm trí. Nói cách
khác, đó là những bước trung gian để chúng ta được “mời gọi” đi vào con đường của
sự thật. Và đương nhiên rồi, nếu tôi mời gọi bạn vào con đường Tâm linh với sự
thật là, “Tâm linh là SỰ TĨNH LẶNG” – chẳng có gì để nói – và cũng chẳng có ai để
nói, thì có lẽ chẳng có ai đến nghe? Tuy nhiên, SỰ TĨNH LẶNG thực sự thì sâu sắc
hơn bất kỳ loại ngôn ngữ nào hành tinh này. Bởi vì, nếu không có sự tĩnh lặng sẽ
không có ngôn ngữ, sẽ không có hình tướng và cũng sẽ không có mọi thứ,
Vì
thế, một khi chúng ta thoáng thấy được sự thật – tức là thoáng thấy SỰ TĨNH LẶNG
– thoáng thấy SỰ HIỆN HỮU – thoáng thấy được CHÍNH MÌNH, và nhận ra được sự thật
về mình, chúng ta sẽ không khỏi ngạc nhiên. Chúng ta ngạc nhiên bởi vì, không hề
có cái gọi là “rời xa chính mình” rồi bây giờ quay trở lại tìm kiếm “Mình là
ai?”, mà chính xác hơn chúng ta chưa bao giờ rời xa chính mình. Bởi vì trong sự
thật cốt lõi, “CÁI BIẾT = CÁI SỐNG” (hay đơn giản hơn là, “SỰ SỐNG = SỰ BIẾT”).
Vì thế, chúng ta nhận ra được mình là trung tâm của mọi trải nghiệm và chưa bao
giờ có thể rời khỏi chính mình. Bởi vì, làm sao mình có thể rời xa chính mình?
Vì thế, hành trình Tâm linh được mở ra một cách tư nhiên khi chúng ta nhận ra được
sự thật rằng, “Cuộc sống 100% là Tâm linh”. Điều này cũng sẽ hiển nhiên
khi chúng ta tuyên bố rằng, “Cuộc sống 100% là Hiện tại”. Cuộc sống là hiện tại,
đang là hiện tại, và mãi mãi là hiện tại. Vậy nên, một khi chúng ta đã “tách rời
Tâm trí” và an trú tại NGUỒN – tức là SỰ TĨNH LẶNG mà từ đó tâm trí được phát sinh,
chúng ta tiến thêm một bước nữa được gọi là Hành trình Tâm linh – và cuộc sống
là 100% Tâm linh. Tại sao cuộc sống là 100% Tâm linh? Vì TÂM LINH nghĩa là “KINH
NGHIỆM TRỰC TIẾP”, còn Tâm trí là Kinh nghiệm gián tiếp. Mà cuộc sống, lúc nào
chúng ta cũng KINH NGHIỆM TRỰC TIẾP – dù cho kinh nghiệm gián tiếp có vẻ như
che mờ kinh nghiệm trực tiếp, cho nên cuộc sống là 100% Tâm linh. Và hành trình
thứ ba được mở ra, và một khi hành trình này được mở ra thì chúng ta sẽ thấy được
SỰ SỐNG VĨNH CỬU – hay còn gọi là SỰ SỐNG BẤT DIỆT thực sự có thể chạm đến
trong chính cuộc đời mình. Và đó được gọi là SỰ THẬT đúng nghĩa.
Thứ
ba, “Tâm” được BIẾT là “TÂM”!
“TÂM”
– tức là TÁNH BIẾT (hay còn gọi là CÁI BIẾT) là Trung tâm của mọi kinh nghiệm –
là thứ được nhận biết là NGUỒN của suy nghĩ, tâm trí và tri giác… Mà từ đó mọi
thứ được tạo ra. Và bởi vì, cuộc sống là kinh nghiệm – luôn là kinh nghiệm – và
mãi mãi là kinh nghiệm, cho nên chúng ta không thể nói rằng có một cái nào đó bên
ngoài Tâm. Điều này có nghĩa là, TÂM chính là “TRƯỜNG NHẬN BIẾT” mà trong nó mọi
thứ được nhận biết, từ nó mà mọi thứ được tạo ra, và bởi nó mà mọi thứ được
kinh nghiệm. Và bởi vì, chúng ta không thể chứng minh được rằng một cái gì đó tồn
tại bên ngoài tâm (tức là SỰ NHẬN BIẾT) cho nên chúng ta có thể nói rằng TÂM là
TẤT CẢ - là SỰ HIỆN HỮU vĩnh cửu của chúng ta – và đó cũng chính là NGUỒN CỘI mà
mọi thứ được sinh ra, tồn tại và biến mất.
Từ
góc nhìn của khoa học, nó chính là HIỆN TẠI – tức là TRƯỜNG THỐNG NHẤT mà tại đó
mọi thứ được thống nhất, và cũng là cơ sở cho tất cả.
Cuộc
hành trình của TÂM, từ TÂM TRÍ – đến TÂM LINH – và sau đó “LÀ TÂM” cũng chính là
cuộc hành trình của “TÔI” – và cuộc hành trình này sẽ không bao giờ kết thúc,
cho đến khi chúng ta có thể tìm thấy được điểm mà tại đó chúng ta có thể trở nên
HỢP NHẤT VỚI VŨ TRỤ. Vậy nên, sự kết thúc của thời gian – để nhận biết HIỆN TẠI
(không có thời gian), sự kết thúc của thế giới – để nhận biết Ở ĐÂY (không có đối
tượng), và sự kết thúc của vũ trụ - để nhận biết TÂM (tức là SỰ HIỆN HỮU “BIẾT –
vô hạn)… không có nghĩa là thời gian – thế giới – và vũ trụ kết thúc, mà nó thực
ra sự là sự kết thúc của “CÁI TÔI” với thời gian (của cái tôi), thế giới (của cái
tôi), và vũ trụ (của cái tôi)… đã kết thúc, để nhường chỗ cho sự thật. Và sự thật
đó là, BẠN và VŨ TRỤ là không thể khác nhau.
Cho
nên, cuộc hành trình “trở về” này sẽ không bao giờ kết thúc cho đến khi sự nhận
biết chính mình trở nên một cách rõ ràng là, SỰ HỢP NHẤT VỚI VŨ TRỤ trở
thành sự thật trên từng bước đi của bạn. Đó chính là cuộc phiêu lưu vĩ đại nhất
mà một con người được định mệnh trải nghiệm trên Trái Đất này.
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS
0 comments:
Đăng nhận xét