[Ngày 12/1000 – “VIẾT TRONG HIỆN TẠI”] – [“QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN TẠI – QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN HỮU – QUYỂN SÁCH CỦA CUỘC ĐỜI”]
TK (*) – Hỏi: Tầm nhìn là gì?
Hoàng Gia – Đáp:
Tầm nhìn là “quan trọng” để chúng ta biết được “điểm chúng ta sẽ đến tiếp theo
là gì”? Về mặt bản chất, có tầm nhìn dài hạn – tầm nhìn trung hạn – và tầm nhìn
ngắn hạn, và trong nhiều trường hợp chúng ta có thể gọi nó là “mục tiêu” – đối
với những tầm nhìn ngắn hạn và trung hạn. Tuy nhiên, có những tầm nhìn dài hạn
– giống như xây dựng nên KỶ NGUYÊN HIỆN TẠI – nó là tầm nhìn 1000 năm thì nó
không được gọi là mục tiêu – mà nó chính là tầm nhìn dài hạn – hoặc đơn giảm là
tầm nhìn.
Hay
giống như Tác giả Phan Bội Châu đã từng nói, “Trong khoảng trăm năm đành có tớ. Rồi sau muôn thuở há không ai?”
– thì đương nhiên nó là tầm nhìn của cuộc đời – chứ không còn gọi là mục tiêu nữa
– bởi vì nó vượt quá những năm hữu hạn mà một cá nhân sống trên Đất.
Hay
ví như, trước đây Tác giả Nguyễn Du đã từng buộc miệng mà viết rằng, “Bất tri tam bách dư niên hậu. Thiên hạ hà
nhân khấp Tố Như?” – mà các Tác giả đời sau dịch là “Không biết ba trăm năm lẻ nữa. Thiên hạ ai người khóc Tố Như?”. Và
đó cũng chính là cái được gọi là “ý niệm về tương lai” – mà chúng ta có thể gọi
là “biển chỉ đường đến những sự kiện tiếp theo.”
Tuy
nhiên, có một sự thật là: TẦM NHÌN là “nội dung của suy nghĩ” –
và nội dung này có mô hình về sự kiện sau này – và chúng ta gọi nó là tầm nhìn.
Tuy nhiên, khoảnh khắc mà chúng ta nghĩ về tầm nhìn – chúng ta NGHĨ TRONG HIỆN
TẠI – và khi sự kiện mà chúng ta nghĩ xảy ra – nó vẫn chỉ có thể xảy ra trong
hiện tại (hoặc căn bản nó không xảy ra).
Nói
cách khác, cái được gọi là TẦM NHÌN có những đặc điểm như sau:
Thứ
nhất, khoảnh khắc mà chúng ta NGHĨ VỀ TẦM NHÌN thì đó là HIỆN TẠI!
Hãy
TỈNH TÁO hơn với nội dung của suy nghĩ, và chúng ta sẽ nhận biết được sự thật rằng:
TẦM NHÌN là “nội dung của suy nghĩ” – còn khoảnh khắc mà chúng ta nghĩ về tầm
nhìn nó vẫn là HIỆN TẠI.
Thứ
hai, TẦM NHÌN là một sự kiện sau này – có xảy ra hay không? – Phụ thuộc vào sự
kiện đó có xảy ra hay không TRONG HIỆN TẠI?
Nói
cách khác, chúng ta có thể có tầm nhìn 1 ngày – 1 tuần – 1 tháng – 1 năm – 10
năm – hay thậm chí là 100 năm… thì điều đó cũng không quan trọng. Bởi vì, thứ
duy nhất xác định điều chúng ta nói về tầm nhìn là SỰ THẬT hay không, khi và chỉ
khi SỰ KIỆN mà chúng ta nói xảy ra TRONG HIỆN TẠI hay không? Vì thế, cơ sở để
phân biệt một tầm nhìn đúng mục đích và một tầm nhìn sai mục đích – chính là SỰ
KIỆN mà tầm nhìn đang nói đến có xảy ra hay không? Và đương nhiên rồi, khi nó xảy
ra thì nó vẫn chỉ có thể xảy ra trong hiện tại (hoặc nếu nó không xảy ra trong
hiện tại – thì coi như không có tầm nhìn – hoặc có tầm nhìn cũng như không). Vì
thế, ta có thể nói rằng, điều duy nhất phân biệt một tầm nhìn đúng mục đích (tức
là tầm nhìn khả thi) và một tầm nhìn sai mục đích (tức là tầm nhìn bất khả thi)
– đó chính là điều đang nói đến có xảy ra hay không? Và nếu nó xảy ra, thì nó xảy
ra trong hiện tại. Còn nếu nó không xảy ra trong hiện tại, thì coi như cần phải
thay đổi tầm nhìn, Vì thế, HIỆN TẠI là cơ sở để quyết định tầm nhìn chứ không
phải tương lai. Bởi vì tương lai cũng sẽ chỉ đến TRONG HIỆN TẠI – hoặc cơ bản
tương lai sẽ không xảy ra.
Thứ
ba, một tầm nhìn chỉ được gọi là có thể được hoàn thành – nếu như những bước đi
của nó được thực hiện TRONG HIỆN TẠI!
Nói
cách khác, chúng ta sẽ thấy rất nhiều người đặt ra mô hình về thực tại – nhưng
nếu chúng ta không hành động trong khoảnh khắc hiện tại thì coi như điều mà
chúng ta có mô hình về thực tại “vẫn cứ là mô hình”. Nói cách khác, chúng ta cần
có “bản đồ” để đi tiếp cuộc hành trình của cuộc đời, nhưng chúng ta không đi
trên bản đồ - bởi vì chúng ta luôn ĐI TRÊN THỰC ĐỊA. Và thực địa luôn là HIỆN TẠI.
Vì thế, một kế hoạch là cần thiết cho đến khi nó được “thực thi”. Và mỗi khoảnh
khắc mà chúng ta thực thi – hành động, thì luôn là HIỆN TẠI, và những gì chúng
ta đạt được trong cuộc sống “cũng là HIỆN TẠI”. Vì thế, ta có thể nói rằng “HIỆN
TẠI chính là “nguyên liệu” để tạo ra tương lai – và để hiện thực hóa tầm nhìn,
mà không phải là tương lai.” Cuối cùng, tương lai sẽ chỉ đến TRONG HIỆN TẠI hoặc
cơ bản nó không bao giờ đến.
Thứ
tư, điều quan trọng nhất mà chúng ta cần BIẾT là có HIỆN TẠI bên ngoài – và HIỆN
TẠI bên trong. Trong đó HIỆN TẠI bên ngoài là thứ yếu, và HIỆN TẠI bên trong là
CHÍNH YẾU.
HIỆN
TẠI bên ngoài là sự thật – là cơ sở của THỰC TẠI, nhưng nó vẫn là thứ yếu. Cái
chính yếu chính là HIỆN TẠI “bên trong” – và ta có thể gọi “HIỆN TẠI bên trong”
là HIỆN HỮU. Và HIỆN HỮU mới chính là cái chính yếu. Và HIỆN HỮU chính là VŨ TRỤ
BÊN TRONG, còn HIỆN TẠI bên ngoài là VŨ TRỤ BÊN NGOÀI. Vì thế, hiện tại bên ngoài
– mặc dù là sự thật (và là cơ sở để khảo sát thực tại) nhưng nó không phải là
thực tại tối hậu. Thực tại tối hậu chính là HIỆN TẠI bên trong – gọi là HIỆN HỮU,
và HIỆN HỮU chính là bản chất của Vũ trụ - bản chất của chúng ta – và cũng là bản
chất của mọi thứ. Trong đó, HIỆN HỮU là “đồng thời” – và là vượt lên trên thời
gian – không gian – và đối tượng (hình tướng), được biểu hiện ra bên ngoài chính
là HIỆN TẠI “bên ngoài” – là KHÔNG GIAN mà trong đó mọi sự kiện xảy ra. Vì thế,
một tầm nhìn được gọi là ĐÚNG MỤC ĐÍCH khi tầm nhìn đó đã được HOÀN THÀNH trong
hiện tại. Đó là lý do tại sao, trong một phân đoạn Kinh Thánh được ghi lại, Chúa
Yeshua nói là “Khi cầu nguyện, hãy tin rằng
điều cầu nguyện đã được đạt thành.” Và đó là lý do tại sao, con đường để thành
công thực sự là “ĐẶT TƯƠNG LAI CỦA BẠN TRONG HIỆN TẠI” – chứ không phải là vươn
tới tương lai. Và đó chính là con đường của sự hiện hữu – con đường của TÂM LINH.
Thứ
năm, “HIỆN TẠI bên trong” – tức là HIỆN HỮU là chính yếu – và là MỤC ĐÍCH TỐI HẬU,
còn HIỆN TẠI bên ngoài là “HIỆN TẠI đồng thời với các sự kiện xảy ra trong hiện
tại” là thứ yếu – và là MỤC ĐÍCH BÊN NGOÀI của chúng ta.
Cuối
cùng, dù cho tầm nhìn của chúng ra là ngắn hay dài – hoặc là mãi mãi, thì HIỆN
HỮU – tức là SỰ HIỆN HỮU “đồng thời” với HIỆN TẠI bên trong mới là chính yếu,
trong khi HIỆN TẠI bên ngoài chỉ là SỰ BIỂU HIỆN của sự hiện hữu đó và là hiện
tại thứ yếu. Sự song hành với HIỆN TẠI bên trong (tức là HIỆN HỮU và duy trì SỰ
HIỆN HỮU) và HIỆN TẠI bên ngoài (việc đang làm) chính là MỤC ĐÍCH thực sự trong
cuộc hành trình nhân sinh.
Và
MỤC ĐÍCH này đã bao gồm mọi thứ bên ngoài thuộc về tầm nhìn, mục tiêu, mục đích,
và toàn thể cuộc sống. Đó chính là ĐÚNG MỤC ĐÍCH – sống một cuộc đời trong sự
song hành với MỤC ĐÍCH bên trong (HIỆN HỮU và duy trì sự hiện hữu) với MỤC ĐÍCH
bên ngoài (việc đang làm) – đó chính là SỐNG THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH thực sự trong cuộc
hành trình nhân sinh.
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS
0 comments:
Đăng nhận xét