[Ngày 24/1000 - “VIẾT TRONG HIỆN TẠI”] - [“QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN TẠI - QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN HỮU - QUYỂN SÁCH CỦA CUỘC ĐỜI”]
TK (*) - Hỏi: Làm thế nào để thoát khỏi đau khổ?
Hoàng Gia - Đáp: Cuộc sống luôn có mục đích, và mục đích của cuộc sống là ngay bây giờ - tức là khoảnh khắc hiện tại - tại trung tâm của mọi kinh nghiệm của chúng ta. Và bởi vì Ý THỨC là ĐỒNG THỜI - được nhận biết bên trong chúng ta như là KINH NGHIỆM ĐỒNG THỜI về thực tại. Do đó, một mặt chúng ta trải nghiệm cuộc sống đồng thời “thuộc về NHẬN THỨC” - và trải nghiệm cuộc sống tuyến tính thuộc về thời gian - đó là các kinh nghiệm thuộc về suy nghĩ, hành động và các mối quan hệ.
Vì thế, MỤC ĐÍCH CỦA CUỘC SỐNG là HIỆN TẠI - tức là “CHIỀU DỌC CỦA THỰC TẠI”, trong khi đó mục đích của từng cá thể là “chiều ngang của thực tại” - tức là chiều thời gian – trong đó các kinh nghiệm được sắp xếp một cách “tuyến tính”.
Vì thế, chúng ta có thể nói rằng trải nghiệm thuộc về suy nghĩ, tri giác, hành vi, và các mối quan hệ chính là “trải nghiệm CÓ GIỚI HẠN của NHẬN THỨC VÔ HẠN” - mà chúng ta có thể gọi là “nội dung của các kinh nghiệm”. Tuy nhiên, tất cả các nội dung của kinh nghiệm không thể được NHẬN THỨC nếu chúng ta không có cái nền - CHÍNH LÀ “NHẬN THỨC” mà từ đó nội dung của kinh nghiệm được hiện lên và biến mất. Tuy nhiên, NHẬN THỨC - tức Ý THỨC THUẦN TÚY có thể tồn tại một mình mà không cần có các nội dung của kinh nghiệm. Về mặt bản chất, “NHẬN THỨC vẫn luôn tự nhận thức” mà không cần có nội dung của các kinh nghiệm. Vì thế, ta có thể nói rằng “Cái tôi tách biệt” - tức là “Cái tôi” chịu trách nhiệm cho sự kinh nghiệm các nội dung của các kinh nghiệm là không hề tồn tại. Do đó, cách duy nhất để thoát khổ đó chính là “NHẬN THỨC được có một kẻ chưa bao giờ bị đau khổ” - tức là SỰ NHẬN THỨC “ở tại trung tâm của các kinh nghiệm” - thấm đẫm trong mọi kinh nghiệm, nhưng lại chưa bao giờ bị hoen ố bởi các kinh nghiệm.
Vì thế, con đường duy nhất để thoát khổ là nhận ra rằng “Bản chất cốt lói của chúng ta chưa bao giờ bị đau khổ.” Sự nhận biết bản chất cốt lõi của chúng ta không có chung số phận với tâm trí, cơ thể và thế giới hữu hạn này, chính là con đường để thoát khỏi đau khổ. Và sau đó, chúng ta nhận thức được rằng “đau khổ chưa hề tồn tại”.
Đau khổ tồn tại có mục đích của nó, và khi nó hoàn thành được mục đích của nó, thì đau khổ sẽ biến mất. Mục đích của đau khổ đó chính là để chúng ta “đi vào bên trong” và khám phá được sự thật về mình là ai? Và tìm kiếm con đường đến THỨC TỈNH!
THỨC TỈNH chính là sự thoát khỏi giấc mơ của tâm trí, thoát khỏi giấc mơ của một “Cái tôi tách biệt” - và một câu chuyện luyên huyên trong đầu xung quanh “Cái tôi tách biệt” đó. Cuối cùng, nếu chúng ta nhận thức được rằng “Cái tôi tách biệt” chưa hề tồn tại, và khi đó toàn bộ câu chuyện xung quanh “Cái tôi tách biệt” sẽ hoàn toàn sụp đổ. Sự sụp đổ của “Cái tôi tách biệt” - giống như “Sụp đổ của Thời gian” - không có nghĩa là thế giới sẽ kết thúc, mà nó có nghĩa là “Thế giới xung quanh cái tôi tách biệt” sẽ kết thúc. Và đó chính là THỨC TỈNH!
THỨC TỈNH chính là “sự kết thúc cái tôi tách biệt”. Do đó, sẽ dẫn đến sự kết thúc của thế giới xung quanh “cái tôi tách biệt”. Và vì thế, nó cũng có nghĩa là sự kết thúc của suy nghĩ, tâm trí, thời gian... và mọi thứ được xây dựng dựa trên tâm trí hữu hạn.
Vậy thì điều đó có nghĩa là gì? Điều đó có nghĩa là ĐAU KHỔ cũng sẽ kết thúc. Bởi vì, còn “ai” để đau khổ? Cuối cùng, đau khổ đã hoàn thành được mục đích của nó, chính là dẫn đến sự thức tỉnh, dẫn đến sự giác ngộ, dẫn đến sự hợp nhất với Vũ trụ. Và đó chính là nhiệm vụ của đau khổ “đã hoàn thành được mục đích của nó” - để dẫn đến TÌNH YÊU THƯƠNG - SỰ HỢP NHẤT - SỰ THỨC TỈNH, và con đường này sẽ mở ra một hành trình vô hạn trên con đường tiến hóa tâm linh.
Vậy nên, “CUỘC SỐNG là Người Thầy vĩ đại nhất!”. Và Người Thầy đó sẽ huấn luyện mỗi cá thể theo nhiều cách khác nhau - “một cách tốt nhất” - vào từng thời điểm - bao gồm cả những đau khổ,... - tại trung tâm của mọi kinh nghiệm - chính là HIỆN TẠI!
Vì thế, câu trả lời cho câu hỏi “Làm thế nào để thoát khỏi đau khổ?” - chính là “ngay bây giờ!”. Đau khổ luôn cần thời gian để tồn tại - luôn cần có quá khứ và tương lai - để đau khổ tiếp tục sống bên trong chúng ta. Nhưng trong hiện tại - chúng ta sẽ không tìm thấy đau khổ.
HIỆN TẠI - có “đau” nhưng sẽ không có khổ. Đau là những vấn đề, thử thách mà chúng ta đang đối diện - và cần được cân bằng với các giải pháp để vượt qua. Còn “khổ” là một câu chuyện không có thật - với các tiếng nói nhỏ luyên thuyên ở trong đầu “đang độc thoại” chỉ để duy trì trạng thái đau khổ.
Do đó, câu hỏi là: BẠN có NGHE được các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu mình không? Nếu BẠN “nghe” được các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu đó, thì “BẠN” là người lắng nghe hay là các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu đó?
SỰ NHẬN BIẾT “các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu của mình” - không phải là bạn, chính là SỰ GIẢI THOÁT lớn lao, sự giải thoát chính bạn ra khỏi các câu chuyện “độc thoại” mà bạn tự kể với chính mình - chỉ để duy trì trạng thái đau khổ.
Vì thế, cách duy nhất để thoát khổ là NHẬN THỨC có một kẻ không bao giờ đau khổ. Đó quả sự giải phóng lớn lao, đó là sự tự do lớn lao, sự tự do thoát khỏi “các tiếng nói nhỏ vang vang ở trong đầu mình”, và đó chính là SỰ TĨNH LẶNG!
Và tại sự tĩnh lặng, có SỰ BÌNH AN! SỰ BÌNH AN chính là sự hòa bình bên trong, và đó là con đường của sự hợp nhất, là con đường của sự khai sinh ra tình yêu thương chân chính, và đó chính là con đường để thoát khỏi đau khổ!
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS
https://gabilessohbet.blogspot.com/ Ücretsiz rastgele görüntülü gabile chat gabile sohbet gabile sohbet odaları yeni kişilerle tanışma imkanı sağlar.
Trả lờiXóa