TẠI SAO TRẢ LỜI CÂU HỎI “TÔI LÀ AI?” – LÀ QUAN TRỌNG NHẤT CỦA ĐỜI NGƯỜI…
Con người
biết mọi thứ nhưng không biết chính mình đến nỗi khi đặt câu hỏi “TÔI LÀ AI?” –
mọi người hầu hết đều không thể trả lời chính xác câu hỏi này.
Theo lệ thường,
mọi người thường trả lời những câu hỏi như:
+ “Tôi là: Nguyễn Văn A”
Không! “Nguyễn
Văn A” là tên của bạn – không phải là bạn. Sự đánh đồng hữu hình này hết sức
nguy hiểm ở chỗ, một người đã dùng TÊN dưới hình thức từ ngữ lại đại diện cho một
thực thể hết sức vĩ đại là CON NGƯỜI CỦA BẠN – LÀ BẢN CHẤT CHÂN THẬT CỦA BẠN. Bạn
không phải là tên của bạn – và tên của bạn cũng không phải là bạn. Bởi vì nếu một
ngày nào đó bạn “thay tên” của bạn thì bản chất của bạn thay đổi sao? Hay bản
chất của bạn sau khi được gọi tên và trước khi được gọi tên là khác nhau?
+ Một câu trả lời phổ biến nữa là: “Tôi là Giáo viên”
/ “Tôi là Kỹ sư” / “Tôi là Bác sĩ” / “Tôi là Công nhân” / “Tôi là Nông dân” / “Tôi
là Doanh nhân” /”Tôi là…”
Không! Giáo
viên là NGHỀ NGHIỆP của bạn và đương nhiên nghề nghiệp của bạn cũng không phải
là bạn. Bởi vì trong đời của bạn có rất nhiều nghề nghiệp khác nhau và thường
chúng sẽ thay đổi liên tục – ít nhất là khoảng 3 đến 5 năm là bạn sẽ thay đổi
nghề nghiệp (hoặc lên chức) hoặc rời khỏi vị trí hiện tại và chuyển qua vị trí
mới. Chẳng lẽ khi nghề nghiệp bạn thay đổi thì bạn thay đổi? Thực tế, nghề nghiệp
của bạn chỉ phản ảnh một phần rất ít về bạn – về bản thể chân thật của bạn – và
hầu như “rất ít” là bởi vì ngoài nghề nghiệp – bạn rộng lớn rất nhiều. Thực ra,
bạn rộng lớn hơn nghề nghiệp rất nhiều, bạn sử dụng nghề nghiệp cho mục đích cuộc
sống của mình (thứ rộng lớn hơn rất nhiều) và hơn thế nữa – nghề nghiệp của bạn
phục vụ bạn chứ bạn không phải phục vụ nghề nghiệp của mình. Không phải nghề
nghiệp bạn đang làm phản ảnh con người bạn – mà là CÁCH BẠN LÀM NGHỀ NGHIỆP CỦA
BẠN sẽ phản ánh con người bạn nhiều hơn. Cụ thể hơn, nghề nghiệp của bạn và bạn
là hai thực thể hoàn toàn khác nhau – Bạn tạo ra nghề nghiệp của mình chứ không
phải ngược lại, và bạn với nghề nghiệp của bạn khác nhau giống như là CHIẾC XE
và SỰ CHẠY XE. Một bên thuộc về DANH TỪ - một bên thuộc về ĐỘNG TỪ - hoạt động
của chủ thể, và gần như không thể đồng nhất.
+ Một câu trả lời phổ biến nữa là: “Tôi là nam” / “Tôi
là nữ” / “Tôi là cha” / “Tôi là mẹ” / “Tôi là con” / “Tôi là bác” / “Tôi là…”
Không! Nam
và nữ là GIỚI TÍNH của bạn – chứ không phải là bạn. Bạn không phải là giới tính
của mình và tuyệt nhiên giới tính của bạn cũng không phải là bạn. Giới tính của
bạn không cho biết bạn là ai – mà thực ra bạn cũng không thể biết mình là ai
thông qua giới tính của mình.
“Tôi là cha”
/ “Tôi là mẹ”… thì lại càng không phải, mà nó chỉ là “vị trí” của bạn trong con
mắt của con của mình. Chẳng lẽ nếu một ngày nào đó, “con của bạn” không xác nhận
bạn là một phần trong thế giới của nó – thì bạn cũng mất đi luôn sao. Nhiều người
lớn lên xác định vị trí con cái quan trọng đến mức họ “nhầm lẫn” giữa vị trí của
họ trong đối tượng của con cái trở thành CHÍNH HỌ - cho nên khi con cái ngày
càng xa rời họ (để trở nên độc lập hơn) thì họ lại càng hụt hẫng hơn. Đó là lý
do hầu hết những người cha – người mẹ nuôi dạy con cái không trưởng thành nổi bởi
vì “con cái trưởng thành” đồng nghĩa với việc họ mất đi vị trí “làm cha / làm mẹ”
– khi họ đồng nhất mình với những vị trí như vậy…
Tóm lại: Bạn
không phải “vị trí của mình trong mắt người khác”, vì vị trí của bạn trong mắt
người khác sẽ bị thay đổi liên tục và bị thay đổi từ người này sang người khác –
và còn bị thay đổi khi thời gian thay đổi.
Vậy cuối
cùng: BẠN LÀ AI? – Câu hỏi này liên quan trực tiếp đến bản thể của bạn – và đó
là câu hỏi cốt lõi trong cuộc sống. Câu hỏi: “TÔI LÀ AI?” / “MÌNH LÀ AI?” / “TA
LÀ AI?” – là câu hỏi QUAN TRỌNG NHẤT CỦA CUỘC ĐỜI BẠN.
Nếu trả lời
được câu hỏi này – hầu hết những vấn đề trong cuộc sống của bạn sẽ được gỡ ra một
cách hết sức thần kỳ. Vì bạn là một phần không thể tách rời của ĐỜI SỐNG, là mảnh
ghép không thể thiếu của VŨ TRỤ - và nếu bạn còn sống tức là bạn vẫn còn được
Vũ trụ cho sống, thế tại sao bạn lo lắng? Những vấn đề của bạn sẽ không còn là
vấn đề nữa khi bạn giải quyết chúng. Và HIỆN TẠI thì không có vấn đề gì cả. Khi
bạn THỨC TỈNH để nhận ra MÌNH LÀ AI – bạn không còn vấn đề nữa – vì BẠN CHÍNH
LÀ NGƯỜI GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ - và nếu bạn là người giải quyết vấn đề thì bạn
không còn vấn đề nữa.
TỈNH THỨC
và HIỆN HỮU – để tìm câu trả lời câu hỏi “TÔI LÀ AI?”
Hẹn bạn ở
bài viết tiếp theo...