[Ngày 3/1000 – “VIẾT TRONG HIỆN TẠI”]
– [“QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN TẠI – QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN HỮU – QUYỂN SÁCH CỦA CUỘC ĐỜI]
TK (*) – Hỏi: Đạo là gì? Đời là gì?
Và tại sao cuộc sống là sự hợp nhất giữa Đạo và Đời?
Hoàng Gia – Đáp:
Đạo là CÁI BẤT BIẾN, Đời là CÁI KHẢ BIẾN. Và vì thế, đó là câu trả lời đơn giản
nhất cho câu hỏi ĐẠO LÀ GÌ? ĐỜI LÀ GÌ? Tuy nhiên ở góc độ sâu xa nhất chúng ta
sẽ cần KINH NGHIỆM trên con đường nhận thức đâu là cái bất biến, đâu là cái khả
biến?
Và
vì thế chúng ta được đặt trong ĐỜI để kinh nghiệm về ĐẠO. Vậy nên, cuộc phiêu
lưu trên đời sống sẽ không bao giờ kết thúc cho đến khi chúng ta nhận biết được
MỤC ĐÍCH của cuộc phiêu lưu đó là gì? MỤC ĐÍCH của cuộc phiêu trên đời sống là
để dẫn chúng ta trở lại với CHÍNH CHÚNG TA – khám phá chính mình một lần nữa, rằng
“MÌNH LÀ AI?” – và chúng ta được tạo ra trên cuộc đời để làm gì? Những câu hỏi
đại loại như thế, không có mục đích để trả lời – mà để dẫn chúng ta đi theo một
con đường mới – con đường của sự bất biến. Và đó chính là ĐẠO – Một tên gọi
khác của các Trường phái Tâm linh – Trái tim của mọi Tôn giáo – và là Trung tâm
của mọi Trải nghiệm.
Nói
cách khác, cuộc hành trình đi ra bên ngoài sẽ không bao giờ kết thúc – và từ
quan điểm của đời sống nó cũng sẽ không bao giờ kết thúc (cho đến khi chúng ta có
thể nhận thức được sự kết thúc của thời gian – trên cuộc đời của mình). Tuy
nhiên, cuộc hành trình đi ra bên ngoài mà chúng ta có thể gọi là ĐỜI SỐNG – thì
bằng cách này hay cách khác, nó sẽ dẫn chúng ta đến một nơi mà chúng ta có thể
gọi là ĐẠO – tức là SỰ SỐNG BẤT BIỆT – hay còn gọi là SỰ SỐNG VĨNH CỬU – là trung
tâm của mọi trải nghiệm trên đời sống của chúng ta.
Và
nếu như thế, chúng ta cần phân biệt đâu là BẤT BIẾN, còn đâu là KHẢ BIẾN? Và đó
chính là cách đơn giản nhất để nhìn thấy ĐẠO trong ĐỜI, và ĐỜI trong ĐẠO. Sự thống
nhất này chính là con đường trở lại của tất cả các Bậc thức tỉnh – mà chúng ta
có thể gọi là HỢP NHẤT VỚI VŨ TRỤ - hay như khoa học gọi là cuộc hành trình từ
vô hạn đến vô hạn. Và một lần nữa cuộc hành trình này sẽ không bao giờ kết thúc
– bởi vì ngay tại thời điểm bắt đầu của nó đã là “VÔ HẠN”.
ĐẠO là bất biến, ĐỜI là khả biến.
ĐẠO là bất biến, ĐỜI là thường biến.
ĐẠO là bất biến, ĐỜI là vô thường.
ĐẠO là MÃI MÃI “như đang là”, ĐỜI
là thay đổi lên xuống.
ĐẠO
là bất cứ thứ gì mà chúng ta gọi là “ĐÃ CHẠM ĐẾN ĐÍCH” – tức là sự thấu hiểu rằng
BẢN CHẤT CỦA THỰC TẠI “ở tại trung tâm của mọi trải nghiệm” – là BẤT BIẾN, là
THƯỜNG HẰNG, là KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI, và sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi.
Và vì thế, nó chính là nguyên nhân để mọi sự thay đổi ra đời – và vì thế nếu
chúng ta một lần đã chạm đến “ĐẠO” – chúng ta biết được rằng “mình đã đến ĐÚNG
ĐỊA CHỈ”. ĐÚNG ĐỊA CHỈ để chúng ta thực hiện cuộc hành trình “quay vào bên
trong” để nhận thức sự thật bất nhị về con người – mọi người và tất cả.
Và
trong tất cả những KINH NGHIỆM của chúng ta về đời sống, thì “HIỆN TẠI” chính
là thứ bất biến đó. HIỆN TẠI không phải là một điểm trong thời gian – bởi vì
ngay từ đầu không có thời gian để hiện tại trở thành một điểm trong đó. HIỆN TẠI
là “HIỆN TẠI – MÃI MÃI” – hay còn gọi
là “HIỆN TẠI – VĨNH HẰNG”, và đó
chính là kinh nghiệm thực tế của chúng ta về hiện tại.
THỜI GIAN chính là đời sống, là thứ
thay đổi và đo lường sự thay đổi.
HIỆN TẠI chính là CON ĐƯỜNG CỦA ĐỜI SỐNG, là KHÔNG
GIAN mà trong đó mọi thứ xảy ra, là thứ bất biến – là không bao giờ thay đổi –
và sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi.
SỰ NHẬN BIẾT BẤT NHỊ VỀ HIỆN TẠI
– như là TRUNG TÂM của mọi trải nghiệm của chúng ta về cuộc sống, chính là sự
nhận biến CÁI BẤT BIẾN song hành với với những cái vô thường trên đời sống của
chúng ta.
Hãy
KINH NGHỆM điều này! Và sự kinh nghiệm hiện tại “duy nhất” – hay còn gọi là sự
kinh nghiệm hiện tại với nhận thức bất nhị - sẽ thay đổi mãi mãi cách chúng ta
nhìn về cuộc sống, về mỗi người, về mọi người và về tất cả.
Vào
khoảnh khắc của sự kinh nghiệm về “sự kết thúc của thời gian”, trong trải nghiệm
của chính tôi về cuộc sống, nó làm tôi vô cùng kinh ngạc – vì đó thực sự là một
trải nghiệm vượt lên trên mọi suy nghĩ trước đây của tôi về thực tại. Một thực
tại Vũ trụ vô hạn được mở ra trước mắt tôi, và hoàn toàn “không có thời gian” –
và bằng cách nào đó không thể hiểu được “thời gian đã biến mất hẳn trên đời sống
của tôi”. Hiển nhiên đây không phải là một kinh nghiệm lạ lùng, nhưng đó thực sự
là kinh nghiệm lạ lùng mà tôi đã từng kinh nghiệm “vào khoảnh khắc đó – “thời gian
biến mất một cách lạ lùng””, và thực tại chỉ có HIỆN TẠI và HIỆN TẠI này lã MÃI
MÃI, cho nên gọi là HIỆN TẠI VĨNH HẰNG.
Và câu hỏi tiếp theo là: “Và tại
sao cuộc sống là sự hợp nhất giữa Đạo và Đời?”
Khi
chúng ta chạm đến CÁI BẤT BIẾN thì không có nghĩa là CÁI VẠN BIẾN không chi phối
chúng ta nữa. Trong nhiều trường hợp, nó sẽ tiếp tục chi phối chúng ta nhiều
hơn nữa. Vì thế, cuộc hiện sinh thực sự của con người – y như là cuộc hiện sinh
của bất kỳ cá thể nào, đó chính là tiếp tục “đối diện với các thử thách” và vượt
lên những vướng mắc trên đời sống. Đó chính là thứ mà chúng ta cần làm, và phải
thực sự làm một cách “có ý thức”.
Vì
thế, sự hợp nhất giữa Đạo và Đời chính là sự hợp nhất giữa CÁI BẤT BIẾN trong sự
song hành với CÁI KHẢ BIẾN, và vì thế chúng ta tiếp tục trải nghiệm cuộc sống.
Nhưng giờ đây, các trải nghiệm sẽ không tiếp tục chi phối chúng ta nữa. Các trải
nghiệm tồn tại bởi vì chúng ta tồn tại, và đó chính là con đường của sự hợp nhất
trở lại với thực tại – HỢP NHẤT VỚI VŨ
TRỤ và toàn bộ cuộc sống, trên mỗi bước đi.
Và
cuộc hành trình này được gọi là cuộc hành trình từ vô hạn đến vô hạn – bởi vì
nó là cuộc hành trình không bao giờ kết thúc, cuộc hành trình mà chúng ta không
còn có mối quan hệ với chính mình nữa. Và khi chúng ta không còn có mối quan hệ
với chính mình nữa, thì “mọi mối quan hệ
đều là TÌNH YÊU”. Và đó là lý do tại sao, câu Kinh văn mà Chúa Yeshua đã
nói “Hãy yêu thương người lân cận như
mình” (Kinh Thánh) – chính là câu nói dẫn đến SỰ THẬT này – SỰ THẬT về TÌNH
YÊU THƯƠNG “sự hợp nhất với Vũ trụ” chính là MỤC ĐÍCH của cuộc hành trình – dù chúng
ta có đang ở bất kỳ giai đoạn nào của cuộc sống.
“ĐẠO YÊU THƯƠNG” – chúng ta có thể nói
là như thế, chính là con đường của sự hợp nhất giữa ĐẠO và ĐỜI. Và đó là con đường
tốt nhất cũng như là con đường duy nhất – mà chúng ta “đã từng đi” – “đang đi” –
“sẽ đi” – và mãi đi trên con đường đó, từ bây giờ - đến BÂY GIỜ MÃI MÃI.
///---
(*)
Vấn đề - Thử thách: Trải nghiệm cuộc sống “CHỈ CÓ HIỆN TẠI”.
(**)
Câu hỏi – Thức tỉnh: Nếu cuộc sống chỉ có HIỆN TẠI, thì thời gian là gì?
(***)
Kinh nghiệm – Trải nghiệm: Kinh nghiệm ĐẠO trong ĐỞI (CÁI BẤT BIẾN trong CÁI VẠN
BIẾN); Trải nghiệm ĐỜI trong ĐẠO (CÁI VẠN BIẾN trong CÁI BẤT BIẾN).
(****)
Thực hành – Hiện hữu: “Hiện hữu – NHƯ ĐANG LÀ, HIỆN TẠI!”
(*****)
Tâm niệm – Tĩnh lặng:
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK)
| ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS
0 comments:
Đăng nhận xét