[Ngày 2/1000 – “VIẾT TRONG HIỆN TẠI”] – [“QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN TẠI – QUYỂN SÁCH CỦA HIỆN HỮU – QUYỂN SÁCH CỦA CUỘC ĐỜI”]
TK (*) – Hỏi: “Bản chất của việc
kinh nghiệm hiện tại là gì? Và nếu như vậy thì sau đó thì sao?”
Hoàng Gia – Đáp:
Bản chất của kinh nghiệm hiện tại chính là “KINH NGHIỆM VŨ TRỤ”. Nói cách khác, sự kinh nghiệm hiện tại đúng
như bản chất của của hiện tại sẽ dẫn đến “sự kết thúc của thời gian”, và khi thời
gian được kết thúc – thì lúc đó chúng ta sẽ trải nghiệm được thế nào là “sự tự
do với thời gian”.
Sự
tự do thời gian mà chúng ta thường hay nói hoặc tìm kiếm không phải là sự tự do
thời gian đúng nghĩa. Bản chất của sự tự do thời gian là “vô vi” – tức là “vô
vi nhi vô bất vi” – như các truyền thống Đạo Giáo nói đến, chính là TINH HOA của
việc làm, chính là NHẬN THỨC được bản chất cốt lõi của việc làm. Sự nhận thức
được bản chất cốt lõi của việc làm đó chính là “vô vi nhi vô bất vi (không làm gì mà
không gì là không làm)” – chính là sự nhận thức đơn giản nhất về khoa học của
sự làm việc, đó chính là “YÊU NHỮNG GÌ
MÌNH ĐANG LÀM.”
Cuộc
sống là sự nối tiếp của những điều lên xuống thất thường, nhưng có một thứ
không bao giờ thay đổi và cũng là thứ sẽ mãi mãi không bao giờ thay đối, đó
chính là PHÚT GIÂY HIỆN TẠI này. Khi
bạn nhận ra được sự thật như thế, thì thay vì phản kháng với phút giây hiện tại,
chúng ta đành chọn cách “làm bạn” với phút giây hiện tại này.
Chính
sự lựa chọn “hòa bình” với phút giây hiện tại, là cơ sở cho mọi sự thay đổi của
chúng ta. Nói cách khác, chúng ta sẽ không bao giờ thay đổi cho đến khi chúng
ta chấp nhận những điều đó thuộc về “trách nhiệm của chính chúng ta”. Tương tự
như thế, chúng ta sẽ không thay đổi cuộc đời cho đến khi chúng ta “chịu trách nhiệm cho cuộc đời”, chịu
trách nhiệm cho cuộc đời chính là NHẬN RA SỰ THẬT rằng chính cuộc đời của chúng
ta là do chúng ta tạo ra, và vì thế chúng ta trở thành NHÂN TỐ chuyển hóa cho sự
chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình.
Vì
thế, bản chất của sự chấp nhận hiện tại 100% chính là “chịu trách nhiệm cho
toàn bộ cuộc đời bạn” – và vì thế đó chính là điều tích cực nhất mà chúng ta có
thể thực hiện trong phút giây này để từ đó tạo ra sự chuyển hóa bên trong đối với
những gì chúng ta đang làm, các mối quan hệ chúng ta đang gặp, và hơn thế nữa
đó chính là chịu trách nhiệm cho cuộc đời của chúng ta.
Vậy
nên, bản chất của việc kinh nghiệm hiện tại chính là “KINH NGHIỆM 1 KHOẢNH KHẮC HIỆN TẠI DUY NHẤT” – 1 khoảnh khắc hiện tại
duy nhất không đổi từ xưa đến nay và cũng sẽ không bao giờ thay đổi từ bây giờ
cho đến mãi mãi.
Trong
một phân đoạn Kinh Thánh, khi trả lời Môi-se về câu hỏi “Đức Chúa Trời – Ngài là
ai?” – thì câu Kinh Thánh hoàn hảo được viết chính là, “TA LÀ Đấng Ta là” (I AM
that I am) – trong chính LỜI mà Đức Chúa Trời phán cũng Môi-se. Và vì thế,
chúng ta có KINH NGHIỆM điều này như là “SỰ HIỆN HỮU – ĐANG LÀ – HIỆN TẠI” của
Đấng Toàn Tri – Toàn Năng – Toàn Tại, thay vì chỉ là sự kinh nghiệm trên bề mặt
của những gì thuộc về hiện tại.
Và câu hỏi tiếp theo của bạn là: Và
nếu như vậy thì sau đó thì sao?
Chúng
ta nhận ra rằng “Hiện tại là tất cả những
gì chúng ta từng có.”, không có nghĩa là chúng ta không xem trọng thời gian
nữa, nhưng có nghĩa là chúng ta sẽ quý trọng thời gian hơn – trong sự nhận thức
là QUÝ TRỌNG phút giây hiện tại “một cách có nhận thức” hơn.
Tương
tự như thế, “SỰ NHẬN THỨC hiện tại là tất cả cuộc sống”, không có nghĩa là
chúng ta không xem trọng tương lai – mà chúng ta biết rằng “chúng ta tạo ra tương lai tốt hơn thông qua
việc tạo ra hiện tại tốt hơn”. Vậy nên, chúng ta vẫn tiếp tục sống một cuộc
đời song hành với cuộc sống – song hành với thời gian – và hơn thế nữa song
hành với tương lai.
Nhưng
bất kỳ khoảnh khắc nào khi khi “công việc đã được gác sang một bên” thì chúng
ta chú tâm vào hiện tại thay vì chú tâm vào thời gian. Bởi vì chúng ta nhận ra
được tính chất không thực của thời gian, cho nên chúng ta sẽ KINH NGHIỆM thời
gian theo đúng bản chất của nó, và sống một cuộc đời theo đúng mục đích với sự
cân bằng.
Sự
cân bằng của cuộc sống đó chính là SỐNG
THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH, với mục đích bên trong là HIỆN HỮU và duy trì sự hiện hữu,
và mục đích bên ngoài là VIỆC ĐANG LÀM. Sự nhận thức về bản chất cốt lõi của HIỆN
HỮU (BEING) và VIỆC ĐANG LÀM (DOING) chính là “vượt thoát lên trên thời gian” chính là “vô vi” và đó chính là TỰ
DO THỜI GIAN đúng nghĩa. Chúng ta sẽ không bao giờ có thể tự do thời gian cho đến
khi chúng ta KINH NGHIỆM HIỆN TẠI và “từ bỏ tính chất không thực của thời gian.”,
vì tự do thời gian có nghĩa là “vượt lên trên thời gian” – vượt lên trên sự giới
hạn của thời gian để đi vào THỰC TẠI VÔ HẠN – THỰC TẠI KHÔNG GIỚI HẠN – ngay bây
giờ và tại đây.
Chúng
ta sắp xếp một đời sống trong đó HIỆN TẠI trở thành trọng tâm thay vì tương
lai, và vì thế đó chính là ĐÚNG MỤC ĐÍCH – đó chính là SỐNG THEO ĐÚNG MỤC ĐÍCH,
và đó chính là sức mạnh của sự dịch chuyển tâm thức từ tâm trí trở thành TÂM
LINH, và tại đây chúng ta có cuộc hành trình đến vô cực – Hành trình từ vô hạn
đến vô hạn.
///---
(*) Vấn đề - Thử thách: Kinh nghiệm
Hiện tại là TẤT CẢ CUỘC SỐNG.
(**) Câu hỏi – Thức tỉnh: Tại sao sự
dịch chuyển từ sống trong thời gian trở thành SÓNG TRONG HIỆN TẠI chính là sự dịch
chuyển từ tâm thức thuộc về tâm trí, trở thành tâm thức thuộc về TÂM LINH?
(***) Kinh nghiệm – Trải nghiệm: SỐNG
TRONG HIỆN TẠI.
(****) Thực hành – Hiện hữu: Hiện hữu
như ĐANG LÀ!
(*****) Tâm niệm – Tĩnh lặng:
///---
Thông điệp từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK)|
ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS
0 comments:
Đăng nhận xét